Nơi này là chỗ mà người bình thường không cách nào đặt chân vào, mặc dù không cấm một vài người tiến vào nhưng giá cả đắt đỏ khiến người ta nhìn mà phát khiếp, chỉ sợ mình làm bẩn một bộ quần áo sẽ gây ra việc lớn. Tần Phong lái xe vào chỗ đậu xe, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
“Chi!”
Tiểu Bạch cũng nhìn thấy tình cảnh trước mắt, một quý phụ đang cầm một sợi dây, phía trước buộc một con chó to uy vũ hùng tráng.
Chó săn Kim Mao!
Đây là loại chó cưng cỡ lớn rất được người ta hoan nghênh ở thời đại hòa bình, tính cách ngoan ngoãn, thích thân thiết với nhân loại, sau khi vết nứt xuất hiện động vật thức tỉnh sớm hơn nhân loại, thể chất tăng vọt, dưới tình huống như vậy một số sủng vật thường có lực chiến đầu cường đại hơn nhân loại.
Việc chó săn bảo vệ chủ nhân chỗ nào cũng có, dù sao bọn họ đều phải đối mặt với quái vật ở dị giới trong vết nứt.
Cho đến bây giờ, việc thuần dưỡng dị thú ở trong căn cứ cũng trở nên thịnh hành, xuất hiện một đám người khác với chức nghiệp chiến đấu, cũng cùng loại với chức nghiệp sinh hoạt: Khu thú sư.
Đương nhiên, Khu thú sư có cường đại hay không hoàn toàn xem sủng vật của mình có mạnh hay không.
Khế ước của Tần Phong và Tiểu Bạch cũng căn cứ vào Khu thú sư sáng tác ra.
“Đây là một ý kiến hay!”
Dẫn theo một sủng vật rêu rao khắp nơi trong khu người bình thường khó tránh khỏi thu hút sự chú ý của người khác nhưng bây giờ lại khác.
Nơi này là khu phú hào, nuôi một sủng vật rất bình thường.
10 phút sau, trên lưng Tiểu Bạch có thêm một sợi dây xích, không chỉ như thế trên cổ còn đeo một cái nơ con bướm màu hồng, dù là ai cũng không ngờ thứ này lại có thể là dị thú cấp thú tướng.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Bạch quang minh chính đại đi trên đường cái nên vô cùng hưng phấn, chỉ là dây xích khiến nó hơi khó chịu nhưng lợi nhiều hơn hại, Tiểu Bạch cũng không thèm để ý.
Tần Phong đi mua bộ đàm trước, bộ đàm đắt nhất căn cứ Thừa Bắc tốn mười vạn tệ, bây giờ Tần Phong còn hơn một trăm vạn trên người, cũng không thèm để ý những thứ này mà trực tiếp trả tiền mua.
Bộ đàm màu bạc trông rất ngầu, chỉ liếc mắt một cái đã có thể phân biệt ra sự khác biệt với bộ đàm hạ cấp.
Tần Phong download mạng thợ săn tiền thưởng.
“Không biết trong căn cứ Thừa Bắc có thể có bao nhiêu tội phạm!”
Trong mắt Tần Phong hiện ra một tia sát khí, hắn download phần mềm này cũng không phải đề phòng tội phạm đánh lén hắn, mà là muốn giết tội phạm, thậm chí gặp tội phạm Thừa Dương thị ở cự ly gần, hắn sẽ đi đuổi bắt trước tiên.
Đã có thể kiếm tiền cũng có thể nhanh chóng tăng thực lực, sao lại không làm?
Tần Phong dắt Tiểu Bạch đi vào một cửa hàng quần áo hàng hiệu.
“Chi!”
Tiểu Bạch không muốn đi vào nơi này.
“Sao thế?”
Tần Phong kỳ quái nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, phát hiện đối phương lại bày hai mô hình ở trước cổng.
Hai mô hình này một nam một nữ, nam mặc âu phục màu đen nặng nề, nữ thì mặc lễ phục hào hoa, đặt giá ba mươi vạn, lóe ra đốm sáng rực rỡ ở dưới ánh đèn.
Những đốm sáng này cũng không phải dát lên kim cương gì mà là một loại côn trùng dị thú đặc thù, huỳnh quang này được hợp thành từ Huỳnh quang thị huyết trùng, những huỳnh quang này cũng không có hiệu quả gì chỉ là đẹp mắt.
Ở dã ngoại, nếu dùng loại huỳnh quang này để may thành quần áo vậy thật sự là muốn chết.
Thế nhưng ở trong căn cứ, loại quần áo phát sáng này thật sự quá đẹp, lúc một số phú hào kết hôn đều sẽ chế tác.
Tất nhiên Tiểu Bạch không phải đang nhìn mô hình này, mà là hai con chó nhỏ ngồi xốm phía trước hai mô hình, một con đen một con trắng, trên người con chó nhỏ lông xù màu trắng mặc một chiếc áo cưới nhỏ.
Tần Phong lập tức bó tay.
“Ríu rít!” Tiểu Bạch lanh lợi đứng lên.
Tần Phong: “… Không ngờ ngươi lại đỏm dáng như thế!”
Tiểu Bạch quay đầu, con ngươi đen láy nhìn về phía Tần Phong như đang lên án.
“Mua, mua cho ngươi!” Tần Phong bất đắc dĩ, hắn phát hiện mình thật sự không có cách nào với Tiểu Bạch.
Có thể nói Tần Phong sủng Tiểu Bạch lên tận trời.
Nhân viên phục vụ bên cạnh đã sớm chú ý đến Tần Phong, vốn Tần Phong ăn mặc không được tốt lắm nên hơi không quan tâm, nhưng lúc thấy máy truyền tin trên tay Tần Phong lập tức đôi mắt tỏa sáng.
Đây lại là một thổ hào ẩn giấu.
Nhưng không chờ nàng vui vẻ tiếp đón, Tần Phong đã dừng bước trước khu trưng bày của bọn họ.
“Xin hỏi một chút, áo cưới của thú cưng bán thế nào!” Tần Phong vẫy tay.
Khóe miệng nhân viên phục vụ giật giật, có rất nhiều vị khách đến đây xem lễ phục, cũng đặt làm riêng áo cưới rất nhiều, lại là lần đầu có người hỏi áo cưới của thú cưng.
“Tiên sinh, áo cưới này là đồ triển lãm!”
“Không bán sao?”
“Điều này…” Nhân viên hơi bối rối, nói: “Ngài chờ một lát, ta đi hỏi một chút!”
Nhân viên phục vụ đi gọi bộ đàm, ngay lúc này cửa lại mở ra một nam một nữ đi vào.
“Lão công, ngươi mua cho ta nhiều đồ như vậy, ta cũng chọn lựa mấy món cho ngươi đi, không thể cứ ăn mặc tùy ý như thế, ngươi đẹp trai như vậy mặc đồ nhà này chắc chắn rất đẹp, thương hiệu của nhà bọn họ rất nổi tiếng, bán cả quần áo nam nữ!”
Giọng nói nũng nịu vang lên khiến người ta nghe xong cả người run rẩy.