“Lão công, ai vậy!” “Không có việc gì, ngươi ngủ đi!”
Tiết Hưng Phúc tỏ vẻ bất đắc dĩ nhưng lại không thể không nghe, vỗ về lão bà bên cạnh rồi rời khỏi phòng.
“Lão đệ, đã muộn như vậy, có chuyện gì sao?”
Không phải buổi đêm cũng là sáng sớm, tinh lực của tiểu tử Tần Phong này quá tốt!
“Ừm, bán cho ngươi một tin tức!” Tần Phong nói: “Đối với các ngươi, đây chắc là tin tức tốt!”
Tiết Hưng Phúc giật mình tỉnh táo, nghĩ đến trước đó Tần Phong giết chết Hà Lực cũng nói muốn bán cho Tiết Hưng Phúc một tin tức.
Chỉ không biết lần này là ai gặp xui xẻo?
Nhưng dù là ai, Tiết Hưng Phúc cũng thấy hưng phấn.
“Ngươi chờ chút, ta lập tức đi tìm ngươi! Gặp mặt lại nói!”
Có một số việc tất nhiên không tiện nói trong bộ đàm, Tiết Hưng Phúc cắt đứt bộ đàm, tùy tiện mặc một bộ quần áo liền đi đến Thanh Hồ uyển.
Sau nửa giờ, Tiết Hưng Phúc ngồi trong phòng khách của nhà Tần Phong, cảm giác lỗ tai của mình như xảy ra vấn đề!
“Ngươi lặp lại lần nữa, ngươi vừa nói đến ai? Giang Thiếu Dương? Ngươi giết Giang Thiếu Dương?”
“Ừm, đương nhiên bây giờ bọn họ cũng không biết Giang Thiếu Dương đã chết, cũng không có chứng cứ chứng minh là ta giết hắn, nhưng bọn họ có thể điều tra ra ta, có thể gây ra chút hỗn loạn cho bọn họ không!”
Tần Phong cầm cốc nước uống một ngụm, dáng vẻ nhẹ nhàng không hề giống đang kể một việc nghe rợn cả người.
Tiết Hưng Phúc nhìn Tần Phong không giống đang nói đùa, lần này có thế nào cũng không ngồi yên được nữa.
“Ngươi nói ngươi giết Hà Lực, ta tin, nhưng ngươi nói ngươi giết Giang Thiếu Dương, ngươi bảo ta tin thế nào? Dù Giang Thiếu Dương có là phế vật, cũng là Cổ võ giả cấp F7!”
Tần Phong thấy dáng vẻ không đến Hoàng hà thì không từ bỏ ý định của hắn ta, lúc này mới lấy ra hạt châu màu bạc kia.
“Đây là trang bị phù văn không gian của Giang Thiếu Dương, ta không dùng đến đồ vật bên trong, ngươi có thể lấy đi!”
Thật ra trang bị phù văn không gian của Giang Thiếu Dương còn nhỏ hơn Hà Lực, chỉ có một mét vuông mà thôi, nhưng đồ vật bên trong lại không ít.
Súng ống, lam quang, trang bị phù văn màu tím, còn có một đống lớn độc phẩm, cùng một tấm thẻ đen không ký tên.
Trong thẻ đen có khoảng năm ngàn vạn tệ, Tần Phong trực tiếp giữ lại, vừa hay hôm qua Tần Phong đánh lôi đài, người của Hùng Ưng hội sở còn chưa trả tiền cho hắn.
Về phần mấy thứ còn lại, Tần Phong cũng không coi trọng, Giang Thiếu Dương không am hiểu chiến đấu, những trang bị phù văn đó đều là làm sẵn chứ không phải đặt làm riêng, hiển nhiên Giang Thiếu Dương không quá để ý, Tần Phong cũng không muốn mặc lại đồ của người khác, thế là dứt khoát giao cho Tiết Hưng Phúc.
Tiết Hưng Phúc nhìn trang bị phù văn không gian, đấu đã với người của phó khu trưởng nhiều năm như vậy, hắn ta thuộc tên năng lực giả cấp F dưới trướng phó khu trưởng như lòng bàn tay, sao có thể không nhận ra đây là cái gì chứ?
Trong chốc lát cả người Tiết Hưng Phúc run rẩy, máu nóng xông lên đầu, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong cũng trở nên kích động.
“Tiểu tử ngươi! Lại làm được một việc lớn!” Tiết Hưng Phúc nghĩ đến đây cũng đi tới đi lui, trong đầu không ngừng suy nghĩ về chuyện này, chẳng mấy chốc hắn ta đã hiểu rõ điểm mấu chốt nhất trong chuyện này.
“Ngươi không cần sợ Lâm Tăng, mặc dù hắn là phó khu trưởng nhưng thế lực trong tay cũng không sánh bằng Trịnh khu trưởng, hiện tại đã bị phái đi vây quét quân đoàn Zombie rồi!”
Tần Phong nhướn mày, “Hắn đến dã ngoại?”
“Ừm, không biết ngươi có biết hay không, bên ngoài Thừa Dương thị xuất hiện rất nhiều Zombie, chỉ sợ thủ lĩnh là một sự tồn tại cấp bậc thú vương cấp F, cho nên bây giờ bốn phân khu và Thừa Dương thị đều điều động năng lực giả cấp E!”
“Ta biết!” Tần Phong gật đầu, tất nhiên hắn biết.
Sự tồn tại cấp bậc thú vương, nếu cùng cấp bậc với nhân loại, cần hơn vạn người vây quét mới có thể thắng lợi, hơn nữa sẽ tử thương vô số.
Cho nên vì dùng cái giá thấp nhất lấy được thắng lợi, nhân loại đều sẽ để cường giả ra tay.
Năng lực giả cấp E đối chiến với thú vương cấp F, kết quả sau cùng thật sự không thể nói trước.
Đây cũng là lý do vì sao hôm nay Bạch Ly có thể dễ như trở bàn tay giết chết Giang Thiếu Dương.
Chỉ có điều, nếu Lâm Tăng đi dã ngoại, vậy sau này hắn cũng dự định đến bên kia, đây chẳng phải có nghĩa sẽ đối đầu với Lâm Tăng sao?
Nhưng chẳng mấy chốc Tần Phong thấy không quan trọng.
Chỉ cần những người này không xác định là mình giết Giang Thiếu Dương, vậy Lâm Tăng sẽ không cố ý tìm đến Tần Phong.
Một Cổ võ giả vừa thức tỉnh một tháng, đối với Lâm Tăng chỉ là giết một trẻ sơ sinh vừa biết bò mà thôi.
Đến lúc đó, chỉ cần Tần Phong không cố ý thu hút sự chú ý của Lâm Tăng, Lâm Tăng cũng sẽ không ra tay với Tần Phong ở khu hoang dã!
“Nhớ kỹ, đến bọn họ chuyển sự chú ý từ trên người ta đi!” Tần Phong nói.
Tiết Hưng Phúc cười khổ một cái, thật không biết trong lòng thiếu niên trước mắt là loại yêu nghiệt gì.
Thật ra bình thường mặc cho ai giết chết Giang Thiếu Dương đều sẽ gặp rắc rối ngập trời, thậm chí cần xin Tiết Hưng Phúc giúp đỡ hoặc là thực lực của Trịnh khu trưởng mới có thể bảo vệ bản thân.
Thế nhưng hết lần này đến lần khác Tần Phong nói năng rất hùng hồn, hoàn toàn là đang ra lệnh.