Cảnh Tu Bạch đẩy đẩy gọng kính, ngẩng đầu nhìn cô, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt.
“Cô xem, màu sắc của quả táo này có đẹp không.”
Mặc dù căn cứ có nhà ăn công cộng và cũng phân phối nhu yếu phẩm nhưng những người không có khả năng ra ngoài tìm kiếm nhu yếu phẩm vẫn cần phải dùng những thứ tương ứng để đổi lấy nhu yếu phẩm khác.
Vì vậy, có người trồng rau, có người trồng trái cây, cũng có người làm một số đồ thủ công khác để kiếm sống.
Trì Tâm nuốt lại câu hỏi định nói ra, cô khom người xuống, nhìn về phía quả táo mà Cảnh Tu Bạch đang cầm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây