Hàn Y Y lúc này mới ngạc nhiên nhìn Tào Nham, lại nở nụ cười thánh thiện thuần khiết: “Ông Tào phải không? Sau này phải làm phiền ông rồi.”
“Không sao, không sao.” Tào Nham xua tay.
Gọng kính của Cảnh Tu Bạch lóe lên ánh sáng lạnh, khiến người ta không nhìn rõ ánh mắt của anh: “Nếu không phiền, có thể đi cùng chúng tôi một chuyến, giới thiệu cụ thể về dị năng của cô không?”
Hàn Y Y lập tức gật đầu, cười tươi như hoa: “Được chứ.”
“Đi đến phòng họp đi.” Cảnh Tu Bạch nói với Tào Nham, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt hơi ngây ngốc của Trì Tâm, khóe miệng mới lộ ra một tia dịu dàng: “Trì Tâm, cô đi không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây