Mẹ Trì đã thay bộ đồ mặc ở nhà rộng rãi, thoải mái, mái tóc dài đen bóng giống hệt Trì Tâm được buông xõa tự nhiên. Bà đang đắp mặt nạ, ngồi trên ghế sofa chỉ bật chiếc đèn nhỏ, chăm chú đọc sách. Khi ngẩng đầu lên nhìn Trì Tâm, khuôn mặt phát sáng của bà có chút kỳ quái, nếu Trì Tâm không từng trải qua thế giới tận thế, có lẽ cô sẽ bị dọa không nhẹ.
“Tâm Tâm.” Mẹ Trì vẫy tay: “Muộn rồi sao chưa ngủ?”
“Mẹ.”
Trì Tâm mất vài giây mới nhớ ra rằng đây không còn là tận thế nữa, cô đang ở nhà, và mọi thứ đều an toàn.
Cô thở phào nhẹ nhõm, nhảy chân sáo xuống cầu thang, đến bên sofa rồi nằm xuống, đầu gối lên cuốn sách trên tay mẹ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây