“Thình thịch.”
Tim Trì Tâm đập mạnh một nhịp, như kéo theo cả lục phủ ngũ tạng, để lại một khoảng trống trong lồng ngực. Nhưng ngay lập tức, một cảm xúc khác tràn vào lấp đầy khoảng trống ấy.
Ngọn lửa rực cháy được đại dương bao bọc, trong thế giới tưởng tượng của cô, chúng bùng nổ và hóa thành muôn vàn ánh sáng lấp lánh như sao trời.
Trì Tâm muốn quay lại nhìn, nhưng bị Cảnh Tu Bạch mạnh mẽ giữ chặt lấy.
“Nếu em nhìn anh lúc này, anh sợ mình sẽ không nói ra được lời nào.” Tim anh đập nhanh hơn, giọng nói khô khốc: “Anh từng nghĩ... Anh sẽ phải chờ rất lâu, hoặc có lẽ, mãi mãi không có tư cách nói ra những lời này với em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây