Nhắc mới nhớ, vài ngày trước Tiêu Lê từng muốn sắp xếp cho cô một trợ lý riêng, còn nói không giới hạn nam nữ. Nghĩ tới cảnh đi đâu cũng có người lạ bám theo, cô sợ đến mức từ chối ngay lập tức.
Khi bước vào phòng họp, Trì Tâm tự nhiên ngồi vào vị trí chủ tọa được dành riêng cho mình. Ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về phía cô. Cô bình tĩnh lên tiếng chào hỏi khách: “Ông Phàn, chuyến đi của ông có thuận lợi không?”
“Cảm ơn cô Trì quan tâm. Vừa rồi ông Úc cũng rất lo lắng cho chuyến đi của tôi.” Phàn Phú cười đáp: “Trên đường có gặp vài nhóm thây ma lẻ tẻ, nhưng không đáng ngại.”
“Vậy thì tốt.” Trì Tâm gật đầu: “Hiện tại, sau khi mất đi Vua thây ma, Raphael tạm thời chưa có cách khống chế chúng. Có thể tình hình sẽ tạm lắng, nhưng một khi anh ta tìm được phương pháp mới, mọi thứ sẽ trở nên khó lường.”
“Cô Trì nói rất đúng. Mọi người đều có tinh thần chiến đấu khiến tôi rất xúc động, nhưng những hiểm nguy suốt chặng đường vẫn khiến người ta lo lắng.” Ông Úc thở dài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây