“Cậu Dung?” Úc Thời Chiêu không hiểu đầu đuôi.
Trì Tâm và Úc Tương nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ sự ngạc nhiên.
“Ông chủ Dung ấy, chính là ông chủ Dung.” Phàn Phú giơ cánh tay ngắn mập của mình lên, làm động tác vẽ ra bóng dáng một người cao gầy: “Cậu ấy nhờ tôi mang đồ đến đây, nhưng sao bản thân vẫn chưa xuất hiện nhỉ?”
“Dung Phượng bảo ông mang đồ tới đây à?”
Một linh cảm mơ hồ lóe lên trong đầu Trì Tâm. Cô nhìn “ông Phật Di Lặc” trước mặt gật đầu, đồng thời lấy một chiếc khăn tay trắng tinh ra lau mồ hôi trên trán, rồi quay người ra hiệu cho thuộc hạ mở thùng xe phía sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây