“Anh thật quá lời rồi.” Cô khẽ thì thầm với Tiêu Lê, vừa cố giữ nụ cười, vừa vẫy tay đáp lại những ánh mắt đầy kỳ vọng. Cô thầm nghĩ, hành động này sao quen thuộc đến lạ.
Trì Tâm chợt nghĩ, cảnh tượng này khiến cô nhớ đến những hình ảnh trong phim, khi các lãnh đạo xuất hiện, mọi người thường có thái độ tôn nghiêm như thế.
“Thực ra tôi định ngày mai mới thông báo tin này cho mọi người. Giờ báo sớm cũng không coi là bịa đặt.” Tiêu Lê nhún vai, để những người khác tiếp tục công việc của họ rồi quay sang hỏi Trì Tâm:
“Cô định đi đâu? Đã chọn nơi ở chưa?”
Trì Tâm lắc đầu: “Tôi chưa buồn ngủ, cứ đi loanh quanh một chút đã.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây