“Trì… Tâm...”
Lâu Thần khẽ mở mắt, một đường mỏng sáng màu quen thuộc hiện ra trong đôi mắt ấy. Trì Tâm thở phào, nhẹ giọng đáp: “Tôi ở đây.”
Lâu Thần gắng sức nhấc tay lên, chạm vào hàng lông mày đang nhíu lại vì lo lắng của cô.
“Tôi đã thắng anh ta rồi.” Anh ta nói khẽ: “Tôi... không phụ kỳ vọng của cô, đúng không?”
Cổ họng Trì Tâm như nghẹn lại: “Anh không phụ đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây