“Trì Tâm, cô nhìn xem, bức tường này sắp không trụ được nữa rồi.” Anh ta quay sang nhìn cô, giọng nói vẫn bình thản, nhưng đôi mắt hơi đỏ cùng bàn tay khẽ run trên tường lại tố cáo sự giằng xé trong lòng anh ta: “Cô thực sự nỡ lòng nhìn người thân mình bị chôn vùi cùng cô ở đây sao?”
Trì Tâm ngẩn người.
Úc Thời Chiêu lại có ý định chết ở đây?
“Vẫn chưa đến bước cuối cùng.” Cô lắp lại đạn pháo, giọng nói kiên định: “Anh Úc, anh còn chưa cần phải tuyệt vọng.”
Úc Thời Chiêu khẽ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây