Trì Tâm không nhịn được bật cười, không thèm để ý câu nói đùa của anh ta. Cô lấy từ trong túi ra một ống thuốc màu vàng óng ánh, đưa đến trước mặt anh ta:
“Của anh.”
Giọng cô nhẹ nhàng, như thể chỉ đang đưa một món đồ bình thường.
Úc Tương đang nhăn nhở liền khựng lại, ánh mắt dán chặt vào ống thuốc:
“Đây… là cái tôi nghĩ sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây