Lời nói của cô khiến Hòa Lai sững sờ. Dường như ông ta có thể nhìn thấy một tương lai tươi sáng mà bản thân chưa từng dám mơ đến.
“Sống dưới ánh mặt trời…” Ông ta lẩm bẩm.
Trì Tâm tiến thêm một bước, giọng nhẹ nhàng:
“Tôi nói nhiều như vậy, chỉ vì tôi thấy trong ông vẫn còn chút thiện lương chưa bị ăn mòn. Ông vẫn hướng về ánh sáng, đúng không? Nếu ông không muốn, thì hãy nghĩ đến vợ mình. Bà ấy có thực sự muốn sống cả đời trong sợ hãi và trốn tránh như vậy không?”
Trì Tâm chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể nói nhiều đến thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây