Nhưng hành động này chẳng khác nào tự làm khó mình.
Tuy nhiên, Phí Gia Đức lại không biết gì về những việc lớn xảy ra tối qua. Sắc mặt anh ta càng lạnh, giọng nói lộ vẻ bức bối: “Cô điên rồi? Các người hoàn toàn không hiểu mình đang đụng vào thứ gì đâu!”
Trì Tâm nhíu mày, theo bản năng liếc nhìn Cảnh Tu Bạch. Anh vẫn giữ vẻ điềm nhiên: “Tôi muốn nghe thử xem.”
Phí Gia Đức hít sâu một hơi: “Các người không tò mò tại sao lại có nhiều tù nhân mà vẫn không ai dám làm loạn sao? Còn đám tù nhân đó coi ông ta như thần thánh, sẵn sàng hy sinh cả người thân lẫn tự do chỉ để làm nô dịch cả đời cho ông ta?”
“Chuyện đó là sức người có thể làm được sao?” Cảnh Tu Bạch hỏi, như để dẫn dắt thêm lời anh ta: “Họ không chạy trốn, không phải vì không có tàu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây