Trì Tâm ngẩn ra: “Anh nghĩ thông rồi sao?”
“Cũng… cũng không hẳn.” Lâu Thần quay đầu đi, giọng lí nhí: “Chỉ là, bỗng dưng cảm thấy nhìn con người chống chọi cũng chẳng thú vị nữa. Họ giết bao nhiêu thây ma mà không biết trong mắt một số người, họ cũng chẳng khác gì thây ma.”
Trì Tâm cảm thấy khó tin. Vị “vua thây ma” từng là mối đe dọa lớn nhất trong cốt truyện nguyên bản, giờ lại… hoàn lương?
Lâu Thần nhìn cô, ánh mắt cẩn trọng như một chú cún nhỏ bị bỏ rơi:
“Trì Tâm, sau này tôi sẽ không đối đầu với cô nữa. Đừng ghét bỏ tôi, được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây