“Gọi chúng tôi ra đây để làm gì?” Cảnh Tu Bạch hỏi Phí Gia Đức. “Chúng tôi cũng phải lao động sao?”
“Đó là chỉ thị của Quản lí.” Phí Gia Đức đáp.
“Bắt chúng tôi làm việc chung với phạm nhân? Anh đùa đấy à?” Úc Tương chỉ vào mặt mình, tức tối hét lên. “Tôi không phải phạm nhân cần chuộc lỗi!”
Phí Gia Đức vẫn giữ vẻ mặt vô cảm: “Đó là lệnh của Quản lí.”
Anh ta giống như một cỗ máy lập trình sẵn, không hề dao động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây