Ông chủ Lâm đã chết.
Toàn thân Dung Phượng run lên. Anh ta từ từ cúi đầu, tựa trán vào lồng ngực đã tàn tạ của bố mình, giọng nói nghẹn ngào: “…Bố.”
Đôi mắt Trì Tâm cay xè, cô quay đầu đi nơi khác, nhìn về phía xa.
Úc Tương đang loay hoay giao tiếp với con mối trắng dẫn đầu. Nhưng qua biểu cảm của cả hai bên, rõ ràng là chẳng ai hiểu ai cả.
Leonid liên tục quay đầu nhìn về phía Dung Phượng, nhưng Trần Hành nhanh chóng xoay đầu anh ta trở lại, ngăn không cho anh ta quan sát thêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây