Một người lao đến bên cô, đôi tay mềm mại nhẹ nhàng đỡ lấy cơ thể cô. Một ánh sáng trắng dịu nhẹ bao phủ toàn thân cô, xua tan đi phần nào nỗi đau dữ dội.
“Từ Quân…?” Giọng Trì Tâm khẽ run.
“Trì Tâm, cô phải cố lên!” Khương Từ Quân nói, giọng run rẩy, gần như sắp khóc. Ánh sáng chữa lành không ngừng bao phủ cô, khiến từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một khối sáng trắng mờ ảo.
Ánh sáng không gây chói mắt, mà ngược lại, Trì Tâm cảm nhận được cơ thể mình đang tái tạo, từng tế bào tổn thương đang hồi phục nhanh chóng.
Cô khẽ hít vào, tìm lại được giọng nói: “Mọi người… thế nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây