Từ cuối cùng là lời cô thốt lên trong thực tại.
Trì Tâm bật dậy khỏi giường, bên ngoài, trời đã ngả hoàng hôn, ánh đỏ rực rỡ bao phủ bầu trời.
Cô lập tức nhảy khỏi giường, cầm lấy quần áo rồi lao ra khỏi phòng.
Tiếng bước chân của cô vang dội từ tầng hai xuống tầng trệt. Phòng khách không một bóng người, chỉ có Khương Từ Quân đang nấu gì đó trong bếp, mùi mì nước thanh đạm lan tỏa khắp căn nhà.
“Trì Tâm, dậy sớm thế?” Khương Từ Quân ngạc nhiên thò đầu ra, mắt cười cong cong như trăng lưỡi liềm. “Đợi chút nữa là ăn mì được rồi. Tôi làm cho cô một bát trước nhé. Cứ để mấy tên kia ngủ tiếp đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây