“Anh cho tôi xem cảnh vừa rồi là có mục đích gì?”
“Chẳng có gì đặc biệt cả. Tôi thấy cô giống như muốn hủy nơi này, nên giúp cô một tay thôi.” Lâu Thần lầm bầm: “Giờ cô đã biết bọn họ tự mình muốn phá hủy nơi này rồi, chẳng phải vui lắm sao? Cô thậm chí không cần động tay nữa. Nếu không có tôi, cô phải tốn bao nhiêu công sức nữa chứ.”
“Nhưng anh có nghĩ đến hậu quả khi loại virus đó bị thả ra không?” Trì Tâm dừng lại một chút, rồi lắc đầu: “Thôi, không đáng để nói với anh.”
Sự lạnh nhạt từ sâu thẳm bên trong của cô làm Lâu Thần như bị đâm trúng. Anh ta bật dậy, đứng trước mặt Trì Tâm, mắt trừng lớn, “Trì Tâm, rốt cuộc cô muốn gì? Chỉ là một người chết thôi mà, cô cần phải giận lâu đến vậy sao? Tôi đã cố tình báo cho cô tin tức này, lẽ ra cô nên hết giận rồi chứ!”
Trì Tâm muốn bật cười, nhưng cô chỉ khẽ nhếch môi, sau đó lại mím lại, không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây