“Vậy nên, cô không phải do bọn họ tạo ra, đúng không?”
Cô im lặng một lúc, trong đôi mắt Cảnh Tu Bạch, cô đọc được một sự trông đợi mơ hồ.
“Nếu anh đang tìm kiếm sự đồng cảm từ tôi, thì anh sẽ thất vọng thôi.” Cô chậm rãi nói. “Trải nghiệm của tôi khác xa các anh.”
Nghe chính cô thừa nhận, Cảnh Tu Bạch thở ra một hơi thật sâu, như vừa trút bỏ gánh nặng nào đó.
“Tôi biết.” Anh đáp, ánh mắt trở nên dịu dàng. “Tôi không nói điều này để ép cô kể về quá khứ. Cô còn nhớ lần đầu chúng ta gặp Lâu Thần không? Anh ta nói tôi và anh ta giống nhau, là những kẻ không có trái tim.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây