Trì Tâm nghe nhắc đến Vĩnh Ninh, nụ cười trên môi cô dần nhạt đi, rồi biến mất hoàn toàn.
Ánh mắt cô từ vẻ ranh mãnh của một con cáo, chuyển thành ánh nhìn sắc lạnh như sói, khóa chặt vào ông chủ Lâm.
“Cảnh Tu Bạch.” Cô nói với giọng lạnh lùng: “Ông chủ Lâm đang lợi dụng anh đấy. Hay là thế này, anh cứ đứng yên phía sau, để tôi đánh ông ta gần chết, rồi anh ra mặt cứu vớt chút sĩ diện?”
Nụ cười trên mặt ông chủ Lâm cứng lại, ông ta lùi một bước rất nhỏ, giọng vẫn ôn hòa:
“Cô Trì, làm ăn phải có thiện ý…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây