“Nó đang bay lên.” Cảnh Tu Bạch lẩm bẩm.
Trì Tâm nhớ lại quãng đường thiết bị bay đã hạ xuống từ trên cao, giờ chắc lại đang quay về độ cao đó.
Cô nhanh chóng tính toán trong đầu rồi trấn an Cảnh Tu Bạch: “Độ cao này vẫn sống được. Nếu xảy ra sự cố, tôi sẽ lo vác Dung Phượng, còn anh cứ tập trung vào việc tạo băng. Hợp tác chuẩn bài đấy.”
Cảnh Tu Bạch thoáng sững người, biểu cảm hơi phức tạp. Lần đầu tiên anh ngập ngừng, dường như muốn nói gì đó nhưng lại che giấu bằng cách dời mắt đi.
“... Có vẻ có người đang đến. Chúng ta phải đi ngay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây