“Cô đã làm rất tốt rồi.” Khương Từ Quân nhẹ nhàng đặt tay lên tay cô. “Đừng quá khắt khe với bản thân.”
Trì Tâm giật mình nhận ra, mọi người đều đang nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng, như thể cô là một con búp bê sứ dễ vỡ, vừa suýt tự làm mình rơi xuống.
“Đủ rồi, đủ rồi.” Cô giơ tay làm động tác tạm ngừng. “Trời sắp sáng rồi, chúng ta tiếp tục bàn kế hoạch đi.”
Khi họ chuẩn bị tiếp tục thảo luận, Dung Phượng bất ngờ hỏi:
“Các cậu vừa nói đến Lâm Nam Hoài… đó là người thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây