Trì Tâm rõ ràng thấy Úc Tương bên cạnh ho khan, quay mặt đi nhưng không giấu được ánh sáng long lanh thoáng qua.
“Thôi nào, nghỉ ngơi đi.”
Giọng nói và biểu cảm của Cảnh Tu Bạch không có gì thay đổi. “Ngày mai còn phải dậy sớm tìm đường, không có người bản địa dẫn đường, chúng ta rất khó vào được thành.”
Câu này có phần phá hỏng bầu không khí, nhưng đúng là tính cách của anh như vậy. Mọi người cũng chỉ gật đầu đồng tình.
Trì Tâm ôm vai Khương Từ Quân trở về lều, hai người đàn ông cũng quay về lều riêng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây