Trì Tâm hơi khựng lại, nhìn gương mặt dịu dàng của Khương Từ Quân.
“Cô không sợ sao?” Trì Tâm hỏi, rồi tự trách mình lỡ lời.
“Tại sao cô phải lang thang cùng hai người kia, tìm kiếm một sự thật và vắc xin mà không biết liệu có tồn tại hay không? Nếu...”
Cô muốn hỏi, nếu tất cả chỉ là vô vọng, không có vắc xin, không có huyết thanh thì sao?
Khương Từ Quân nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng mở từng ngón tay nắm chặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây