“Tu Bạch, chúng ta bị ghét bỏ thậm tệ.” Úc Tương giả vờ sụt sùi, lại gần Cảnh Tu Bạch, nhưng bị anh hất ra đầy khó chịu.
“Ồ…” Úc Tương gật gù: “Tôi biết rồi, chỉ có Trì Tâm là không ghét bỏ tôi thôi.”
Không. Trì Tâm âm thầm phản bác trong lòng. Tôi cũng chẳng muốn chơi cùng đồ ngốc đâu.
Úc Tương tất nhiên không nghe được phản bác này, sau một lúc im lặng, giọng anh ta trở nên nghiêm túc hơn:
“Tôi thật sự mong Trì Tâm đi cùng chúng ta. Có cô ấy, tôi luôn cảm thấy mọi khó khăn đều có thể vượt qua.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây