“Nhà cậu có ai bị thương à?”
“Trong tình cảnh này, làm gì có ai mà không bị thương chút nào…” Cậu thiếu niên cúi đầu, giọng thấp dần: “Trước đó, có một con thú biến dị tấn công làng tôi. Mọi người đều đã chết cả. Tôi chỉ muốn dự trữ thêm thuốc, để phòng khi cần thôi.”
Cậu cố không để cô nhìn thấy vẻ bối rối trên mặt mình.
Trì Tâm nheo mắt nhìn cậu:
“Lọ thuốc của tôi không có nhãn, vậy mà cậu nhận ra được Amoxicillin. Trước kia học hóa khá lắm nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây