Cả người cô bị Khương Từ Quân ôm chặt vào lòng.
Khương Từ Quân cao hơn Trì Tâm một chút, Trì Tâm vừa vặn chôn mặt vào hõm cổ cô ấy, sự mềm mại và hương thơm của con gái phả vào mặt, khiến vẻ mặt cứng đờ của cô dần dịu lại.
“Được rồi, không sao rồi.” Cô ngượng ngùng giơ tay lên, vỗ nhẹ vào lưng Khương Từ Quân.
“Cô làm tôi sợ chết khiếp.” Giọng Khương Từ Quân vang lên trầm trầm bên tai cô: “Vừa nãy tôi còn nghĩ, nếu Cảnh Tu Bạch không cứu được cô ra, tôi sẽ nhốt luôn anh ta vào trong đó.”
Trì Tâm lộ vẻ kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây