Cho đến khi mặc quần áo mỏng manh, bị người đàn ông kéo vào khu rừng này, khuôn mặt dữ tợn quen thuộc phủ xuống mình, còn xé rách quần áo của mình thì cô bé mới biết.
“Không, đừng...” Ai Hy khóc nhỏ: “Em không muốn đau, em không muốn đau.”
“Chát.”
Một cái tát giáng xuống, mang theo lực đạo không chút thương tiếc.
Khuôn mặt Ai Hy bị đánh lệch sang một bên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo lập tức hiện lên một dấu bàn tay rõ ràng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây