Sắc mặt Quý Du thoáng qua vẻ không tự nhiên, anh ta vò đầu, mái tóc vốn đã rối càng thêm bù xù, giọng bực bội: “Lo chuyện của mình thôi, đừng hỏi linh tinh về tôi.”
Cô bĩu môi, không thèm nói gì thêm.
Ánh mắt của anh ta vô tình bắt gặp biểu cảm nhỏ đó. Ở nơi cô không thể nhìn thấy, ánh mắt anh ta thoáng trở nên mềm mại, nhưng chỉ trong thoáng chốc lại lạnh lùng như cũ.
“Đi thôi.” Anh ta nói.
Dù ở cạnh anh ta, cảm giác cảnh báo trong lòng Trì Tâm vẫn không vang lên. Trên người anh ta không có chút ác ý nào nhắm đến cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây