Trì Tâm một tay vẫn chỉa súng vào gã mặt sẹo, tay còn lại giơ lên, chỉ vào gã đàn ông nhút nhát đang ngẩn người.
“Bây giờ anh đếm xem, ai có nhiều súng hơn?”
Ngay khoảnh khắc giơ súng bắn nãy giờ, Trì Tâm đột nhiên có một sự giác ngộ nào đó.
Không còn giống như trước kia bị hệ thống khống chế buộc phải bắn nữa, trước khi bắn ra viên đạn, cô đã phán đoán rõ ràng quỹ đạo của viên đạn, biết viên đạn này bắn ra sẽ trúng vào đâu.
Gã đàn ông nhút nhát tuy đã giơ súng lên nhưng nhìn phản ứng cơ thể thì anh ta không có ý định bắn, hệ thống đang thả lỏng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây