Hồng thủy rút đi, Diệp Thiếu Dương tỉnh táo lại, toàn thân trên dưới có một loại cảm giác kỳ quái —— ừ, giống như là những vết thương trước đó đều đã phục hồi như cũ? Hơn nữa kể cả một chút tỳ vết trọc khí cuối cùng trong cơ thể mình cũng không còn?
Lại nhìn Diệp Tiểu Mộc và Tô Yên, hình như cũng là cùng một suy nghĩ như vậy.
“Đây là tẩy trừ hồn phách và thân thể của thúc, như vậy mới có thể dung nạp chư thần lực.” Trong lúc Tô Yên nói chuyện, Diệp Thiếu Dương phát hiện vị trí vốn là đại đỉnh, xuất hiện một vật kỳ quái: Thạch đài cao chín tầng, mỗi một tầng đều lát bằng đá xanh, phong cách cổ xưa đậm nét, không ít chỗ vẫn còn khe nứt, trên đó mọc lên cây cỏ, chỗ cao nhất chín tầng lâu tháp, là một tấm bia đá cao to đứng sừng sững.
Màu sắc đen như mực, mặt trên không có gì cả.
Toàn bộ nhìn qua giống như là một một di tích hoang phế nhiều năm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây