Diệp Binh nghe nói, thở dài, khuyên giải an ủi hắn vài câu, sợ làm đau lòng khách, vội vàng thay đổi trọng tâm câu chuyện, hỏi Diệp Tiểu Mộc nguyên nhân lên núi.
“Cha ta bị bệnh nặng không xuống giường được, thiếu tiền mua thuốc.” Diệp Tiểu Mộc “sáng dạ”, học theo cha, cũng không phòng bị Diệp Thiếu Dương hung hăng đạp một cước ở phía dưới bàn.
“Đều là người mệnh khổ, ở lại đây cơm nước xong rồi hãy đi. Xảo Vân, giao thằngbé cho bà nội, đi nấu cơm đi...”
Cha con Diệp Thiếu Dương vội vã chối từ, tỏ ý ngồi một lát nghỉ chân là được rồi, lúc này một người tuổi phụ nữ còn trẻ ôm con đi ra, cười cười khách khí với hai người.
Ánh mắt dừng trên gương mặt Diệp Thiếu Dương, người phụ nữ đang tỉ mẩn suy nghĩ, Diệp Thiếu Dương vội cúi đầu, trong lồng ngực tim đánh liên hồi, đây chính là mẹ của mình!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây