“Trước tiên nỗ lực thủ đã! Còn chưa chắn mà!” Ngô Gia Vĩ.
“Sợ là không thủ được...” Lâm Tam Sinh nhìn quanh mọi người, nói, “Mọi người cứ thử một lần, có thể thủ được thì thủ, không thủ được thì nhanh chóng trốn đi, quay về nhân gian.”
Tiểu Thanh cả kinh nói: “Quân sư ngươi nói cái gì đó, ở đây nếu như không thủ được, hậu phương cũng xong đời hết.”
“Tính mệnh mọi người quan trọng hơn, chỉ cần không chết, vẫn còn hyvọng.”
Đang nói chuyện, quỷ binh đã gần như bị giết sạch, còn dư lại một ít linh tinh, không khơi gợi nổi hứng thú của Xi Vưu, hắn ngẩng đầu, nhìn về bên tường thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây