“Ô nhiễm?”
“Nếu như là ô nhiễm, em sẽ tới tìm anh sao? Lúc ban đầu bọn em cũng tưởng có mấy xưởng sản xuất nhỏ hay gì đó xả nước thải công nghiệp ra ngoài, sau khi điều tra phát hiện không có, hơn nữa, đây không phải là nguồn nước một hai nơi, ở vùng núi bốn phía Xuân Thành bọn em, rất nhiều nguồn nước không liên quan với nhau đều xảy ra vấn đề, quan trọng là người hoặc động vật gần đó uống phải nước như vậy sẽ trở nên thần trí mơ hồ, mỗi ngày đều mê man không tỉnh táo, nghiêm trọng hơn là có thể sợ ánh sáng, em đã từng gặp một người, ốm nhom như quỷ vậy...
Anh đừng nói gì trước tiên nghe em nói đã, em đã nhờ Tuyết Kỳ đi xem thử, Tuyết Kỳ nóitrong nước âm khí nồng nặc, hơn nữa loại âm khí này không giống như là nhân gian sinh ra, cảm giác của cô ấy là, rất giống với Ấm Thủy Hà của Minh giới.
Những người hay động vật uống phải nước này, sẽ tích lũy tử khí ở trong người, sinh khí trong cơ thể một khi không đè ép được nữa thì sẽ bị chết, biến thành quỷ thi —— những thứ này đều là Tuyết Kỳ nói. Ai nha, vốn đang muốn để cô ấy tự nói với anh mà không biết lại chạy đi đâu mất tiêu. Nói chung... đã chết không ít người, chính phủ địa phương đặc biệt coi trọng, cho nên, em tới tìm anh.”
Diệp Thiếu Dương nghe đến đó, biểu tình cũng dần dần nghiêm túc hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây