Diệp Thiếu Dương kinh hãi, “Còn làm trò này nữa sao?”
“Người ta có lý do chính đáng, nói là trước đó chọn Diệp Tiểu Mộc và Trần Hiểu Húc là cố ý để cho Vô Cực Quỷ Vương nhìn thấy, bởi vì Pháp Thuật Giới nhất định phải có Nhân thần quan, nhưng Nhân thần quan thực sự lại không thể bại lộ, bởi vì lo lắng Quỷ Vương và thế lực tà ác khác đến đây ám sát, cho nên cố ý dùng Hiểu Húc và Tiểu Mộc làm lá chắn, Nhân thần quan thật sự Nguyên Thần chuyên tâm cảm ngộ thiên đạo, chuẩn bị đi tiếp thu chư thần lực. Tuy rằng làm như vậy có chút không đạo đức, nhưng là vì chúng sinh tam giới, cũng đành phải mang chút vết nhơ... Ha hả, một chuyện xấu cứ như vậy mà thành việc tốt.”
Diệp Thiếu Dương đưa xâu thịt rắn vừa nướng xong cho Nhuế Lãnh Ngọc, nhíu mày nói rằng: “Loại chuyện hoang đường này người khác cũng đồng tình sao?”
“Người ta có giải thích nội dung thần dụ: Nhật xuất thanh thần thảo mộc sinh huy, nửa câu đầu, chính là hai chữ 'Nguyên Thần' , mặt trời mọc sáng sớm, chính là bắt đầu một ngày, vừa lúc phù hợp giải thích hai chữ Nguyên Thần... À cậu cũng có học cấp hai mà đúng không, nghe hiểu được chứ? Nguyên, chính là nhất nguyên phục thủy, cũng mang ý nghĩa ban sơ nhất, thần chính là canh giờ.”
“Mau biến đi!” Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hắn, hỏi: “Còn nửa câu sau?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây