Tô Khâm Chương bị những câu phản vấn liên tiếp của con trai làm cho á khẩu không trả lời được, hắn trầm tư một lát, nói rằng: “Hai vấn đề này, ta không thể trả lời con... Bởi vì tâm con bất chính, con không phải là đang vì Hiểu Húc bênh vực kẻ yếu, con là vì chính con, nếu như hôm nay ta chọn Hiểu Húc, con cũng sẽ nhảy ra phản đối giống như vậy. Cho nên, tranh luận những điều này không có ý nghĩa.”
Tô Khâm Chương dự định tiếp tục đánh lạc hướng con trai, kết quả Tô Ngọc lại nhún vai, nói rằng: “Vậy không cãi nữa.” Đứng dậy đi đến cửa phòng nghỉ.
“Con đi đâu vậy?”
“Ra ngoài đi dạo một chút, hít thở không khí được chứ.” Tô Ngọc cười cười với phụ thân, “Cha đã quyết định, con cũng không có gì đáng nói, phát tiết xong cũng không còn chuyện của con nữa, cha cứ chờ Tiểu Mộc mang theo vinh quang về phục hưng Mao Sơn chúng ta đi.”
Nói xong mở cửa đi ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây