Tô Yên sắp khóc rồi, hai tay giữ chặt chăn, gần như cầu xin mà nói rằng: “Tiền bối ông hãy nghe tôi nói, cưỡng bức người khác… là phạm pháp, được rồi ông là quỷ thi pháp luật không quản được ông, nhưng ông là tiền bối của tôi, nếu như chịu không nổi, hãy đi tắm nước lạnh một cái, nếu như vẫn không được thì chỗ này có máy vi tính, ông lên mạng xem vài trang rồi tự mình giải quyết, cùng lắm thì tôi trốn đi... Thực sự không được ông đi ra ngoài tìm người tự nguyện, tôi bỏ tiền cũng được, chỉ cầu xin ông đừng cưỡng bức tôi, dù sao ông cũng là trưởng bối của Tiểu Mộc phải không, tôi còn phải gọi ông một tiếng thúc thúc.”
Cô nói một hơi, thấy Diệp Thiếu Dương hai mắt trợn tròn nhìn mình chằm chằm, càng thêm khủng hoảng, cầu khẩn nói: “Tiền bối, coi như tôi van xin ông được không?”
“Cô đang nói cái gì vậy!”
Diệp Thiếu Dương cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, giơ tay gõ một cái lên trán cô, “Toàn nói lung tung vớ vẩn, trời ơi, bộ nhìn ta giống loài cầm thú như vậy sao!”
“Sặc? Không phải là ông muốn...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây