“Ta nói có thể, trên đời này không có sinh linh gì không thể phong ấn, nhưng phải xem thực lực có đủ hay không.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Huynh nói vậy không phải phí lời sao, mấu chốt là thực lực của Xi Vưu tuyệt đối ở trên tất cả chúng ta, phong ấn của chúng ta đối với hắn không có tác dụng gì... Đúng rồi, thật ra có phong ấn có thể khiến hắn vô pháp hành động, nhưng đó chính là một phế nhân.”
Không để cho Xi Vưu đầy đủ tự do, tỷ như phong ấn lại nguyên thần của hắn các thứ, vậy hắn cũng sẽ không phải là đối thủ của Quỷ vương, mà nếu cho hắn toàn bộ tự do, thực lực của hắn có thể đánh nát tất cả phong ấn, trừ phi thực lực của người phong ấn Xi Vưu còn cao hơn hắn, đây tựa như một mâu thuẫn không thể điều hòa.
Đạo Phong nói: “Đại đế nắm giữ một loại Thiên hải phong ấn thuật của thượng cổ Hiên Viên, có thể phong ấn bất kì sinh linh gì, có thể để hắn bảo trì khống chế tự do đối với thân thể và nguyên thần, một khi hắn không nghe lời, niệm động chú ngữ, tùy thời có thể khiến hắn hồn phi phách tán. Tựu như chú cẩn cô của Tôn Ngộ Không vậy.”
Diệp Thiếu Dương vừa nghe liền kích động lên, nói: “Huynh cũng biết chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây