Đây vốn là một loại hiện tượng rất tự nhiên, nhưng Diệp Tiểu Mộc lúc đầu nhìn thì thấy thú vị, sau lại quan sát đến xuất thần, nhìn chằm chằm, nhìn nước mưa như dòng suối không ngừng gấp khúc ra sao trong cuồng phong, biến ảo thành các loại hình dạng, dần dần hắn phát hiện có quy luật nào đó ở beeb trong.
Tia linh cảm nhiều ngày nay vẫn luôn khổ tâm tìm kiếm, cuối cùng cũng để cho hắn tìm được rồi, sau đó hắn đã khai ngộ.
Trong khoảng thời gian hơn nửa canh giờ, Diệp Tiểu Mộc vẫn ở trong một loại cảm giác cực kỳ tuyệt vời, rõ ràng là đang mưa đông, nhưng về cảm quan lại thật giống như đang ở trong khung cảnh chim hót hoa thơm, hít thở được hương thơm ngào ngạt.
Loại cảm giác kỳ dị này kéo dài thật lâu, từ từ lắng xuống, Diệp Tiểu Mộc an vị ở trong đình thổ nạp —— cũng may trời đang mưa trong công viên cũng không ai đến, giữa lúc đó chỉ có một bác gái quét dọn vệ sinh tới một lần, vừa dọn dẹp rác rưới, vừa tiếp lời cùng Diệp Tiểu Mộc: “Nghe nói sắp thực hành phân loại rác thải, cậu biết phân loại như thế nào không?”
Thấy Diệp Tiểu Mộc không để ý tới, tò mò quan sát, lại hỏi một câu: “Cậu đang luyện công sao? Đây là công phu gì?” Thấy Diệp Tiểu Mộc vẫn đang không để ý tới, lắc đầu rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây