Mọi người lục tục đi đến phòng nghỉ uống trà nói chuyện phiếm. Nguyên Tịch đưa Bạch Vi tới phòng nghỉ ngơi.
Sau khi vào phòng, Bạch Vi lập tức ngồi xuống giường, thở phào một cái, ngẩng đầu nhìn Nguyên Tịch.
Nguyên Tịch đặt ngón trỏ lên miệng, ý bảo cô trước tiên đừng nói chuyện, tuy rằng căn phòng này rất an toàn, nhưng cũng không tuyệt đối, vẫn nên coi chừng một chút thì hơn.
Nguyên Tịch ngồi xuống bên cạnh cô, Bạch Vi lập tức đưa miệng ghé sát bên tai cô, nói rằng: “Biểu hiện của tôi thế nào?”
“Tốt. Tôi không nhìn lầm người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây