Diệp Thiếu Dương một tay đỡ Đàm Tiểu Tuệ, một tay cầm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm (dù sao những người này cũng chưa từng thực sự nhìn thấy, cứ để cho bọn họ cho rằng đây là Tàng Phong kiếm trong tay Ngô Gia Vĩ là được), vừa nhẹ nhàng thoải mái chém giết, không ngừng xử lý những tà vật tìm đến quanh thân mình để vây công, giải vây cho mọi người.
Ngay từ đầu không ai chú ý tới hắn, những người còn sống sót đều đang cố sống cố chết đối phó kẻ địch của bản thân, vốn cho rằng sắp tiêu đời rồi, kết quả kẻ địch càng giết càng ít, rất kinh ngạc, lúc này đây mới nhìn thấy Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương vừa đánh đấu vừa đi vòng quanh, phàm là tà vật mới “refresh” xuất hiện từ bốn phía này, sẽ bị một mình hắn giết tơi bơi hoa lá, những tà vật này vốn chính là ảo giác, là dựa vào một loại cơ chế có thể nhận biết được linh khí xâm nhập trên người mà công kích, bỏ gần tìm xa là bản năng, Diệp Thiếu Dương đi thanh lý vài vòng, đã tạo thành một loại tiết tấu, phàm là tà vật mới vừa nảy sinh tham gia chiến đấu, tất cả đều bị hắn dẫn đầu tiếp đón, trực tiếp giết chết.
Một mình hắn chống chọi từng ấy tà vật, tựa như cối xay thịt không ngừng đi về phía trước, đáng sợ nhất là, mặc kệ có bao nhiêu tà vật đến, bước tiến của hắn vẫn bình ổn bất loạn... Đây phải là chênh lệch cấp bậc nghiền ép.
Nhưng mà bởi vì sương mù dày đặc, Nguyên Tịch bọn họ bị che lại không nhìn thấy hắn, chỉ có thể nghe được tiếng đánh nhau, rất nhanh bọn họ phát hiện không có địch nhân mới nữa, thỉnh thoảng xông vào một hai con, cũng bị bọn họ vây lại đánh chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây