Tô Yên bỉu môi nói: “Hắn không tức giận chút nào đâu, với tính cách của hắn, cho dù anh mắng hắn hắn cũng sẽ không tức giận.”
“Thật sự như vậy sao?” Tào Vĩ Ba hiếu kỳ, “Đường Tăng, một chút tức giận cũng không có sao?”
“Nếu như anh mắng đúng, vậy tôi cần cố gắng thêm, nếu như mắng sai, chí ít có thể khiến anh hài lòng, tôi cũng không có gì tổn thất, tại sao phải nổi giận?”
Tào Vĩ Ba thoáng cái ngơ ngẩn, lập luận này bản thân hoàn toàn không cách nào phản bác, qua một hồi lâu mới thì thào nói rằng, “Tôi thực sự phục cậu, gọi cậu là Đường Tăng thật sự không sai chút nào, sai, sau này phải gọi cậu là thánh tăng...”
“Tôi không phải là tăng nhân. Nhưng mà mọi người vui vẻ là được rồi.” Trần Hiểu Húc mỉm cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây