Hai người cùng nhau quay đầu nhìn hắn. Diệp Tiểu Mộc nhanh chóng gật đầu, trong lòng đầy cảm khái, hai muội tử này, nói xạo cũng không đỏ mặt chút nào. Thật là đáng sợ.
“Vị này chính là?” Nguyên Tịch chuyển ánh mắt hướng tới Trần Hiểu Húc.
Diệp Tiểu Mộc nhanh chóng giới thiệu, chỉ nói tên, thuận miệng bịa ra tên một môn phái—— đây cũng là yêu cầu của Lão Quách, muốn ẩn dấu thân phận của Trần Hiểu Húc, về phần tên thì không có gì, dù sao Trần Hiểu Húc cũng không hạ sơn tiếp xúc cùng người khác, không ai từng nghe nói về hắn.
Nguyên Tịch tiến lên bắt tay hắn, Trần Hiểu Húc cảm giác được mộtcỗlinh lực theo bàn tay tiến nhập kinh mạch bản thân, hắn theo bản năng vận khí chống đối, cỗ linh lực lập tức tựu rụt trở lại. Nguyên Tịch cười cườivới hắn, khách sáo vài câu.
Nguyên Tịch đem trà sữa đưa cho Tô Yên uống —— vốn là cho Diệp Tiểu Mộc, hiện tại ba người, cũng chỉ có thể cho Tô Yên. Tô Yên nhiệt tình đi tới ôm cánh tay của cô, dẫn cô đi dạo phố.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây