Vốn dĩ Diệp Thiếu Dương cũng dự định làm như vậy, nhưng nghe thấy những năm nay cô sống ra sao, tâm tình không tốt lắm, lắc đầu, đứng dậy đi tới hướng đối mặt đại môn.
Cửa mở, Tạ Vũ Tình phong trần mệt mỏi đi tới, trong tay cầm theo một chiếc túi, vừa vào cửa liền mắng Tuyết Kỳ: “Rốt cuộc có chuyện gì mà vội vã gọi trở về, nếu như không có việc gì cô —— “
Đột nhiên nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, túi trong tay bịch một cái rơi xuống, bên trong rơi ra rau cần đậu hũ các thứ, đều là thức ăn mới vừa mua, đậu hũ còn đổ ra nát bét, văng đầy sàn, còn văng một chút lên giày da của cô.
Tạ Vũ Tình tựa như bức tượng điêu khắc, hoàn toàn quên hết tất cả những điều này, chỉ ngơ ngác nhìn Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương đi tới, nhặt hết thức ăn lên, nói rằng: “Chổi để ở chỗ nào, trước tiên dọn dẹp chỗ này đã.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây