Nhuế Lãnh Ngọc kiên định tín niệm của mình, tiếp tục phi hành, số lần đối mặt với công kích của viễn cổ đại thần cũng càng ngày càng nhiều, đối mặt những “Chư thần tàn niệm” này, Nhuế Lãnh Ngọc trong lòng không có lấy nửa điểm sợ hãi, binh tới tướng đỡ, chỉ là khi sắp đến trước núi, những “viễn cổ đại thần” này cũng càng phát ra nhiều hơn, dường như hoa sóng tầng tầng lớp lớp, từ bốn phương tám hướng cùng nhau đánh tới.
Trong đó có hai tòa sóng lớn cao nhất, là một tăng một đạo, bị Nhuế Lãnh Ngọc nhận ra được, một là Đạt Ma, một là Lữ Thuần Dương.
Nhuế Lãnh Ngọc cũng biết đây là khảo nghiệm tốt nhất, không dám chậm trễ, đem âm dương nhị khí vận chuyển tới cực hạn, sử xuất hoàn toàn lực lượng, đi đón nhận đợt công kích mạnh nhất.
Cùng lúc đó, hắn cũng đủ tới gần Tu Di Sơn, nhìn thấy cầu vồng bảy màu như cây cầu ở trên đỉnh núi, ở lỗ thủng phía dưới cầu vồng, xuất hiện một đoàn quang mang mềm mại, tia sáng này. . . cường đại đến không cách nào hình dung nổi, tuy rằng không chói mắt, nhưng làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Nhuế Lãnh Ngọc nhất thời có chút hoảng hốt, hắn thân là Vô Cực Quỷ Vương, cho tới bây giờ chưa từng sản sinh sợ hãi chân chính, mà giờ khắc này, hắn đối mặt nguồn sáng thần bí này, vậy mà lại cảm nhận được vẻ kinh hoảng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây