Cảm giác này, thực sự rất không dễ chịu. Mình cũng muốn như Nguyên Tịch vậy, ở trong đội ngũ nhất hô bách ứng, nói một không hai, thật ra không thể nói hắn mê quyền lực, thế nhưng cảm giác được người ta coi trọng, hình như cũng rất tốt.
“Cứ quyết định như vậy! Mục tiêu thứ nhất, Lão Quách, tôi biết ông rất giỏi, có huấn luyện pháp ma quỷ gì gì đó cũng không nên khách khí với tôi!” Diệp Tiểu Mộc tràn đầy lòng tin.
“Ta sẽ không khách khí với cậu!” Lão Quách cười bí hiểm.
Hắn không phải là pháp sư tốt nhất, thậm chí cũng không được tính là “tốt”, nhưng hắn tin tưởng mình là huấn luyện viên và sư phụ tốt nhất, ở điểm này, hắn tự tin toàn bộ Pháp Thuật Giới đến một người cạnh tranh cùng mình cũng không tìm được.
Ngay lúc này, cửa sổ đột nhiên bị người đẩy ra, Kê Tử hạ xuống khung cửa sổ, dùng giọng điệu đương nhiên réo gọi Diệp Tiểu Mộc: “Này, người hầu, lão đại kêu ta tới gọi ngươi mau về nhà, cô ấy mua rất nhiều đồ ăn, chờ ngươi trở về làm cơm, còn nữa, ta cũng đói bụng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây