Trước tiên hắn tiễn lão tiên sinh kia ra cửa, sau đó phá vỡ hư không, lôi kéo Tiểu Cửu đi vào. Sau khi tiến vào cảnh giới tạo hóa, ở phương diện pháp thuật đã tới trình độ tùy tâm sở dục, không cần bố trí pháp đàn gì đó nữa, âm dương hai giới, muốn đi thì đi.
Hắn mang Tiểu Cửu đi tới Âm Dương lộ Hoàng Tuyền đạo.
Từng bầy âm hồn, bị quỷ sai xua đẩy đi tới phía trước, Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua không thấy Thúy Vân, nhưng nhìn thấy trong những sinh hồn đó có rất nhiều người trẻ tuổi, thậm chí còn có không ít hài tử, khóc sướt mướt không ngừng.
Nghĩ đến những người này đều là bình dân chết trong chiến loạn. Diệp Thiếu Dương trong lòng cảm thán, đối mặt chiến tranh, hắn chỉ là một pháp sư có thể làm được cái gì, lại nói đây đều xem như lịch sử, là nỗi khổ thực sự từng phát sinh ở Hoa Hạ, mà nay hắn cũng chỉ là một lần nữa chứng kiến một phen.
Hắn bay lên, bay qua đỉnh đầu từng bầy sinh hồn giống như đang họp chợ, kêu tên Thúy Vân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây