Tô Yên ngây người một chút nói: “Không được rồi, tôi không có sức lực lặn xuống, cậu… cậu đi một mình đi, không cần lo cho tôi.”
“Tôi cõng cô! Đại khái chỉ có như vậy mới có thể chạy thoát ảo cảnh!”
“Ảo cảnh?” Tô Yên nhíu mày.
“Đúng vậy, đây là một hồi ảo cảnh, tất cả đều là hư cấu mà ra, tôi không biết tại sao lại như vậy, nhưng ảo cảnh này, so với phía trước còn đáng sợ hơn nhiều, có lẽ chỉ có tìm được đường ra, mới có thể chạy khỏi nơi này!”
Tô Yên ngây ngốc nhìn hắn. “Cậu đang nói cái gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây